Từ "ép duyên" trong tiếng Việt có nghĩa là ép buộc một người phải kết hôn hoặc có mối quan hệ tình cảm với một người mà họ không yêu. Cụm từ này thường được dùng để chỉ những trường hợp mà cha mẹ hoặc người thân gây áp lực cho một người trẻ tuổi trong việc lựa chọn bạn đời, mặc dù người đó không có cảm tình hoặc không muốn.
Giải thích chi tiết:
Ép: có nghĩa là buộc ai đó làm điều gì đó, thường không tự nguyện.
Duyên: thường được hiểu là duyên nợ, hay mối quan hệ tình cảm giữa hai người.
Ví dụ sử dụng:
"Cô ấy không thích anh ấy, nhưng gia đình lại ép duyên cô ấy phải lấy anh."
Trong câu này, chúng ta thấy rõ việc cô gái không có cảm tình với chàng trai nhưng vẫn bị gia đình thúc ép.
"Trong xã hội truyền thống, việc ép duyên thường xảy ra khi cha mẹ cho rằng một người nào đó phù hợp với con cái của họ, bất kể cảm xúc của con cái."
Câu này không chỉ mô tả tình huống mà còn thể hiện bối cảnh văn hóa.
Các biến thể và từ liên quan:
Ép: Có thể được dùng một mình với nhiều nghĩa khác như ép buộc, ép giá.
Duyên: Còn có thể kết hợp với nhiều từ khác như "duyên phận" (mối quan hệ định mệnh), "duyên nợ" (mối quan hệ đã được định sẵn).
Từ đồng nghĩa và gần giống:
Kết hôn theo ý muốn của người khác: cũng diễn tả tình huống tương tự nhưng không nhất thiết phải dùng từ "ép duyên".
Hôn nhân sắp đặt: thường chỉ những cuộc hôn nhân do gia đình sắp đặt mà không có sự đồng ý của một trong hai bên.
Chú ý:
Từ "ép duyên" thường mang tính tiêu cực, vì nó gợi lên cảm giác không công bằng và thiếu tự do trong tình yêu.
Trong văn hóa Việt Nam, việc ép duyên có thể được coi là hành động thiếu tôn trọng cá nhân, mặc dù nó vẫn phổ biến trong một số gia đình có truyền thống mạnh mẽ.